Wednesday, September 7, 2011

ÐẠI HỘI THUỶ QUÂN LỤC CHIẾN TẠI DALLAS, TEXAS

 
ÐẠI HỘI THUỶ QUÂN LỤC CHIẾN TẠI DALLAS, TEXAS
Sau nhiều tháng dài sửa soạn, cuối cùng Ðại Hội Thủy Quân Lục Chiến, kỷ niệm 57 năm thành lập binh chủng, đã được tổ chức tại Dallas, Texas rất trang trọng và thành công vào hai (2) ngày cuối tuần, nhân dịp “Labor Day”, mùng 3 và 4 tháng 9 năm 2011 vừa qua.
Chiều Hội Ngộ: 3-9-2011
Cùng với những nỗi lo lắng đủ thứ chuyện của các anh TQLC trong ban tổ chức đại hội như các anh Hưng, Tuấn, Châu... riêng anh PV Tiền thường thăm hỏi về thời tiết vào hai tuần cuối của tháng Tám; nghĩa là ngày nào đi làm về anh cũng thấp thỏm nhìn lên màn ảnh nhỏ xem mấy ông chuyên viên đài khí tượng (Meteorological experts) bàn bạc ra sao về nhiệt độ trong tuần tới. Thỉnh thoảng anh cũng gọi cho chúng tôi và thở ra thở vào:
“Nóng quá sá! E rằng anh em, nhất là những người lớn tuổi ai mà dám về Dallas với sức nóng như thế này. Anh xem hy vọng cuối tuần của tháng Tám có mưa không, tôi sốt ruột quá?”
Tôi đùa:
“Ngày xưa các anh đã quen với cái nóng điên người của Tam Biên, của Ðông Hà, Khe Sanh, Quảng Trị... thì với cái nóng ở đây, thấm béo gì? Thủy Quân Lục Chiến! Quyết chiến. Quyết thắng! Vả lại các anh chị ở xa, vé máy bay thì đã mua rồi. Không lẽ sợ nắng rồi trả vé?”
Anh Tiền nghiêm chỉnh:
“Ðã sợ nắng hè oi bức, cao điểm là tháng 7, tháng 8, nên anh em mới quyết định tổ chức vào các ngày đầu tháng 9, nhân ngày lễ ”Labor Day”, vì tin rằng chớm Thu, thời tiết sẽ mát mẻ hơn. Ai ngờ năm nay cơn hạn hán bất thường đã và đang kéo dài tại Bắc Texas, gần cuối tháng 8 rồi mà ngày nào cũng nóng như lửa trên 100 độ F. Theo anh thì sao? Hy vọng có cơn mưa nào sắp kéo tới vào đầu tháng 9 không?”
Biết anh Tiền hay lo xa, tôi bồi thêm:
“Tuần này 27, 28 tháng 8, miền Ðông Bắc Mỹ đang bị cơn bão Irene hoành hành dữ dội, mưa lớn làm ngập lụt nhiều tiểu bang, nặng nhất là VA, Maryland, New York, New Jersey... thiệt hại 7, 8 tỷ đô và khoảng 50 người thiệt mạng. Còn ở miền Nam thì e rằng cái nóng triền miên này sẽ kéo dài tới giữa tháng 9 mới thôi, chắc là sẽ không có một hột mưa.”
Anh Tiền thở ra nghe rõ trên đường dây ÐT. Bất chợt, tôi nhìn vào màn ảnh TV và thấy lạ rồi la lên:
“Nghe đây này anh! Tiên đóan thời tiết trên đài khí tượng số 37 (cable) vừa cho hay thứ Hai tới, tức là ngày 5-9-2011, nhiệt độ sẽ xuống dưới mức 90”.
“Còn thứ Bảy, Chủ Nhật ngày 3, 4 tháng 9 thì sao?”.
“Vẫn còn nóng điên người, nhưng chắc là dưới 100 độ.”
“Có thiệt vậy không?”
“Anh cứ mở TV lên mà coi thì biết ngay”.
Quả thật, hôm thứ Bảy, 3-9-11, từ sáng sớm trời DFW có vẻ mát dịu hơn mấy ngày trước. Cao điểm vào lúc 3 giờ chiều, nhiệt độ chỉ lên tới 96 độ. Chúng tôi và vài anh em lên xe tới hồ White Rock - một địa danh nổi tiếng tại Dallas - đúng 4 giờ chiều, nơi tổ chức buổi sum họp nội bộ, gặp gỡ anh em TQLC từ khắp nơi về. Trong thâm tâm, tôi cứ nghĩ là Chiều Hội Ngộ của Ðại Hội TQLC sẽ tổ chức lộ thiên, bà con sẽ quây quần vui chơi sinh hoạt dưới những tàng cây bóng mát ngay bên bờ hồ thơ mộng này. Dĩ nhiên là có hơi nước bốc lên từ mặt hồ trong xanh, gợn sóng lăn tăn theo từng cơn gió nhẹ thổi tới, sẽ làm giảm đi sức nóng rát da người. Thế nhưng khi hỏi các anh TQLC đang loay hoay trước bãi đậu xe để đón mừng đồng đội, gia đình và một số thân hữu... thì mới biết là sinh hoạt bên trong hội trường.” Ngoài trời vẫn còn nóng lắm các ông ơi”, anh Cao Văn Lâm nói với chúng tôi.

 
Bên trong hội trường bấy giờ đã khá đông người, rộn ràng với những tiếng cười hội ngộ, tay bắt mặt mừng của đại gia đình Mũ Xanh và thân hữu: “Khỏe không ông? Khỏe không bạn?” “Vâng, còn thở được qua mùa hè đổ lửa này là khỏe rồi”. “Ông ở đâu mà thấy quen quen”. “Dạ, tôi cũng đã gặp anh ở D.C., hay ở đâu đó trong những cuộc biểu tình chống cộng...”. “Vâng, tôi nhớ ra rồi, tôi thường thấy ông ở trên TV”, v.v...
Chiều hội ngộ thật vui và có ý nghĩa. Ngoài nghi lễ chào cờ, mặc niệm, còn có thả bong bóng lên trời cao để tưởng nhớ bạn bè từ bốn phương và tưởng niệm đồng đội đã vĩnh viễn ra đi sau cuộc chiến VN. Ðó là một ý nghĩ hay, ít nhất cũng mang lại cho chúng ta một suy niệm về tâm linh mà không hề thuộc về một tín ngưỡng nào cả.
Sau mấy phút thả bóng bóng -, cả trăm chiếc bong bóng đủ màu được cột chùm, mang theo cờ vàng bay bổng lên không và mất hút trong không gian vô tận -, các anh TQLC tề tựu để chụp hình lưu niệm với bạn bè, người thân. Lại những tiếng cười rộn ràng, dòn tan trong cơn gió chiều lồng lộng mang theo hơi nóng đang cố tình vật lộn với hơi nước bốc lên từ hồ White Rock. Chương trình văn nghệ tuy là cây nhà lá vườn của gia đình TQLC, nhưng có cả nam ca nhạc sĩ Hoàng Tường từ Houston lên đóng góp nên rất phong phú và vui nhộn. Sau cùng là bữa cơm chiều “self service”, tiếp đãi anh em và thân hữu rất ngon miệng bằng những món ăn đậm đà quê hương Việt Nam.
Chiều Ðại Hội, 4-9-11

 
Như một phép lạ, chiều CN 4-9 trời Dallas không còn “nóng điên người” như mấy hôm trước nữa. Ðúng là hay không bằng hên, Ðại Hội TQLC-2011 quả thật được Trời đãi ngộ. Tối Chủ Nhật thời tiết DFW bỗng dưng dịu xuống rõ ràng, y như lời tiên đoán của các chuyên gia khí tượng tuần trước. “Cám ơn Trời...” Anh Tiền đã nói như thế khi gặp chúng tôi ở bên trong hội trường.
Hội trường Sacred Heart Chris Church lớn rộng, đẹp, khang trang, được xây cất theo kiểu mới rất là “hi-tech”. Từ sân khấu lộng lẫy đến hệ thống máy lạnh, nói chung là kiến trúc, thiết trí phải nói là tuyệt vời. Theo thiệp mời của BTC, chương trình Ðại Hội sẽ khai mạc đúng giờ theo kiểu Mỹ, nghĩa là lần này TQLC sẽ làm cuộc cách mạng giờ giấc, cho nên cái câu mà người ta thường diễu: “Không ăn đậu, không phải Mễ. Không đi trễ, không phải Việt Nam” đã không còn để chọc cười nữa rồi. Mới chưa đầy 6:30 chiều mà bên trong hội trường đã chật cứng, hơn 600 khách tham dự, BTC đã làm việc cật lực mới sắp xếp được chỗ ngồi cho kịp giờ khai mạc.
Trên sân khấu, qua ánh đèn màu rực rỡ, thành Ðinh Công Tráng, Quảng Trị được trang trí rất oai hùng, một địa danh mà binh chủng TQLC đã cắm lại cờ Vàng VNCH trong trận chiến khốc liệt vào “mùa hè đỏ lửa 1972”, rất đẹp mắt. Cho nên nói tới địa danh Quảng Trị là phải nói tới binh chủng TQLC ”Thủy Thần Mũ Xanh” ngày xưa, hoặc ngược lại. Vâng. Tên tuổi của binh chủng Thủy Quân Lục Chiến thật sự đã gắn liền với người dân Quảng Trị như một định mệnh an bài, cuộn theo những gắn bó thân thương, mừng tủi, khổ lụy, nghiệt ngã... đầy máu và nước mắt trong chiến sử oai hùng, bi tráng của QLVNCH.
Trong khi chờ đợi sắp xếp quan khách vào vị trí, Mũ xanh Phạm Văn Tiền, qua giọng nói hùng hồn đã có vài lời phi lộ:
“Thế là đã đúng hơn một năm từ ngày Ðại Hội Thủy Thần Mũ Xanh, kỷ niệm 56 năm ngày thành lập binh chủng TQLC được tổ chức tại thành phố San José miền Bắc California, Hội TQLC Dallas chúng tôi đã được Tổng hội dành cho vinh dự lớn lao để nhận lãnh trọng trách tổ chức lễ kỷ niệm lần thứ 57 ngày sinh nhật binh chủng tại thành phố Dallas. Ðây là lần thứ nhì chúng tôi được hân hạnh đón tiếp quý niên trưởng, quý chiến hữu và gia đình từ khắp nơi về đây với nhiều tình cảm thân thương, trân trọng qúy hiếm của một thời chinh chiến đã qua.
“Lần tổ chức trước là vào năm 1999, kỷ niệm 45 năm ngày thành lập Binh Chủng TQLCVN với sự hiện diện tương đối đầy đủ của các Niên trưởng Lạng Sơn, Sài Gòn, Can Trường, Huy Lễ, Trần Mạnh Tường, Hà Nội, Hương Giang, Cam Ranh& cùng rất nhiều chiến hữu Mũ Xanh từ xa về tham dự, và hầu hết mọi người cho là thành công trong một nhà hàng sang trọng chứa hơn 600 người.
“Mới như hôm nào, thế mà đã 12 năm qua, một số niên trưởng đã vĩnh viễn ra đi vì tuổi già sức yếu. Phần còn lại đa số cũng đang mấp mé bên bờ sinh tử của một kiếp người khi mà túi thời gian của đời sống mình đã gần cạn. Vì lẽ đó, trước đây cứ 2 năm gặp nhau một lần, bây giờ rút ngắn lại chỉ còn 1 năm. Có rất nhiều niên trưởng muốn về họp mặt với anh em kỳ này, nhưng vì sức khỏe không cho phép nên đã gọi điện hỏi thăm. Ban tổ chức Ðại hội chúng tôi xin thành thật cám ơn tất cả và cầu chúc bình an đến những niên trưởng đó.
“Vào những lúc như thế này tại Dallas, tháng Bảy thời tiết rất nóng. Nhiệt độ luôn trên 100 độ F, với cái nóng khủng khiếp hàng ngày, không thể nào chúng ta có được một cuộc vui trọn vẹn. Các niên trưởng, các chiến hữu sẽ rất mệt mỏi và chuyện bỏ thời giờ quý báu về đây để gặp mặt nhau cùng thăm viếng một số danh lam thắng cảnh của thành phố Dallas trong ”cái nóng nung người, nóng nóng ghê” sẽ không còn gì thích thú. (Suốt gần 2 tháng trời nay không có một cơn mưa, đồng khô cỏ cháy).
“Nhưng với bầu không khí của những ngày chớm Thu vào đầu tháng 9, những chiếc lá bắt đầu vàng úa cùng vài cơn gió mát dịu sẽ làm chúng ta dễ chịu hơn, điệp khúc vui buồn của một thời áo trận sẽ được nhắc lại như những kỷ niệm không bao giờ quên, những ngày dài hành quân gian khổ trên mọi miền đất nước mà chiến trường xưa càng nhắc càng đau!
“Chúng ta, những người lính may mắn sống còn sau một cuộc đổi đời dâu bể, bên cạnh nhiều cấp chỉ huy, đồng đội của chúng ta đã gục ngã đâu đó trong suốt cuộc chiến vừa qua, cùng không ít chiến hữu Thương Phế Binh đang sống lận đận vất vả tại quê nhà. Mỗi một số phận con người đều có sự an bài của các đấng thiêng liêng, không ai muốn mà được.Và vì vậy sự gặp mặt nhau hôm nay quả là cái duyên hy hữu đáng quý. Ai cũng có một thời vàng son để nhớ, một thời khổ cực để yêu thương đùm bọc lẫn nhau trong những lần tử sanh trên chiến trận.
“Chúng ta đã sát cánh chiến đấu cùng nhau trong gian khổ nguy hiểm khôn cùng, chúng ta đã khóc hết bao nhiêu nước mắt cho những đồng đội không may mắn ngã gục sau những lần xung phong hay tử thủ. Chúng ta đã ôm nhau vì quá sung sướng sau nhiều chiến thắng vẻ vang, trong tiếng cười có vị mặn của nhiều giọt nước mắt để tiếc thương, thương tiếc... về những thiệt thòi, mất mát lớn lao cho biết bao nhiêu đồng đội vừa nằm xuống.
“Tất cả những hình ảnh đó mãi mãi là những thước phim qúy giá nhất sẽ đưa chúng ta về một quá khứ trai trẻ hiên ngang của thời áo trận mũ xanh ”Mạnh như Sóng thần”. Chúng ta hãy cùng ôm chặt lấy nhau, tay bắt mặt mừng trong nức nở nghẹn ngào. Hãy cùng nhau chia sẻ, tâm sự hết cho nhau nghe những gì xảy ra trong suốt thời gian dài xa cách!
“Chúng ta sẽ nhắc lại biết bao chuyện đã qua, chuyện đời, chuyện lính, chuyện tù, chuyện vượt biên vượt biển trong nước mặt nhạt nhòa, vì đã quá lâu, quá dài, hơn hai, ba chục năm mới gặp lại. Những nét mặt già nua mệt mỏi của thể xác có thể làm biến đi dáng hiên ngang của một thời son trẻ, nhưng tiếng lòng của một trái tim thổn thức vẫn mãi mãi là tiếng gọi của lương tâm, sẽ làm cho chúng ta cảm thấy thương yêu nhau hơn, thắm thiết nhau hơn ở giai đoạn cuối đời.
“Ngày hôm nay 4-9-2011 là ngày Ðại hội chính thức. Những giây phút mặc niệm để tưởng nhớ các bậc anh hùng dân tộc cùng tất cả chiến hữu QLVNCH, đặc biệt dành riêng cho các chiến sĩ Cọp Biển đã nằm xuống cho cuộc chiến ”Bảo Quốc An Dân” vừa qua... Chúng ta có dịp sống lại những giờ phút đầm ấm thiêng liêng cùng niềm vui hãnh diện của một chiến sĩ Cọp Biển, Thủy Quân Lục Chiến quyết tiến, quyết thắng! Ðặc biệt chúng ta hãy dành những nén nhang thơm nhất, những hoa hồng đẹp nhất cho tất cả chiến sĩ Cọp Biển TQLCVN anh hùng với lời thề bất tử của cố Trung tá Lê Hằng Minh:
Vì anh là lính áo rằn,
Ra đi nào biết mấy trăng mới về.
“Chúng ta những đồng đội sống còn hôm nay, mãi mãi vinh danh những người lính áo rằn Mũ Xanh đã đi hoài, đi mãi không về& ”Một đi là quyết chiến đấu, một đi là quyết chiến thắng, này Ðầm Dơi giết tan biết bao quân thù. Lừng danh Cọp Biển chúng ta không hề lui bước, chiến thắng Phụng Dư nức danh đoàn cảm tử quân. Ðồng bào mừng vui đón chào chiến thắng Ðức Cơ! Chúng ta là trai thế hệ, chúng ta là con đất nước, Ði đi lên đoàn Cảm tử quân”.

NGHI LỄ
Giây phút khai mạc Ðại Hội bằng nghi lễ chào cờ Việt Mỹ và mặc niệm rất trang trọng, do MC Cao Văn Lâm điều khiển. Trên sân khấu, 16 phu nhân của các Thần Thủy Mũ Xanh với những tà áo dài màu xanh hy vọng rất đẹp mắt, sẵn sàng trong tư thế hành lễ. Phía dưới sân khấu là đội nghi lễ dàn chào với quốc quân kỳ rất oai hùng theo nhịp bước tiến lên vị trí hành lễ. Giây phút cảm động nhất là lễ mặc niệm những chiến sĩ đã bỏ mình cho Tổ Quốc qua hai tiếng kèn trumpet và saxophone của hai anh TQLC nghe đứt ruột.
Tiếp theo là phần giới thiệu quan khách rất ngắn gọn, gồm truyền hình, báo chí Việt ngữ tại vùng DFW; Ông Andy Nguyễn, Commisioner của Hạt Tarrant County và Chủ tịch 2 CÐ Dallas và Tarrant là bà Lê Lam Ngọc và ông Nguyễn Kinh Luân; Ðoàn TN Hồn Việt và tất cả các binh chủng hội đoàn quân nhân bạn trong vùng DFW.
Ban tổ chức cũng đã giới thiệu môt số các vị chỉ huy từ khắp nơi về hiện diện trong đại hội như: Cựu Thiếu tướng Bùi Thế Lân, Tư Lệnh sư đoàn TQLC (sau cùng); Cựu Ðại Tá Nguyễn Thành Trí, phó Tư Lệnh Sư Ðoàn; Cựu Ðại Tá Tôn Thất Soạn, Chỉ Huy Trưởng chiến đoàn; cựu Th.tá Dương Văn Hưng TÐ1, Cựu Tr.tá Nguyễn Văn Cảnh TÐ-3; Cựu Th.tá Phạm Văn Tiền TÐ 5; Cựu Th.tá Phạm Cang TÐ 7; Cựu Tr.tá Nguyễn Văn Phán TÐ 8; Cựu Tr.tá Trần Thiện Hiệu TÐ pháo binh; Cựu Th.tá Bs Trần Mạnh Tường TÐ Quân Y và Cựu Th.tá Trần Thị Huy Lệ Trưởng phòng xã hội Sư Ðoàn. Tất cả các vị này đã được quan khách và anh em Thủy Thần Mũ Xanh chào mừng với những tràng pháo tay rất nồng nhiệt.
Kế đến là lời chào mừng quan khách và chiến hữu của Trưởng ban tổ chức Ðại Hội, Mũ xanh Dương Văn Hưng, và lời phát biểu cảm tưởng rất chân tình về Ðại Hội TQLC và gia đình năm 2011 của Mũ xanh Phạm Cang, đương kim Tổng Hội Trưởng TQLC.
Sau phần giới thiệu các cấp chỉ huy hiện diện của Sư Ðoàn TQLC, tiểu sử thành lập sư đoàn cũng được nhắc lại một cách hào hùng với nghi lễ cờ hiệu của 18 tiểu đoàn trước quan khách, cùng với sự bồi hồi cảm động của cử tọa.
Ngày 1 tháng 10 năm 1954 sau khi Pháp và Việt Cộng ký kết hiệp định Geneve (20-7-1954), 12 đơn vị Cảm Tử Quân ở Bắc Việt (Commando 13) di chuyển vào Nam hợp với 3 đại đội Tuần Giang ở Hội An, Khánh Hòa và Thị Nghè thành lập Tiểu đoàn 1 Bộ Binh Hải Quân do Ðại úy Roger Bùi Phó Chí chỉ huy, con chim đầu đàn của Binh Chủng TQLCVN sau này.

 
Binh chủng TQLC là Lực Lượng Tổng Trừ Bị rất thiện chiến của QLVNCH. Trong quá trình 21 năm vừa thành lập vừa phát triển và chiến đấu để chống lại cuộc xâm lăng Miền Nam của Cộng sản Bắc Việt, binh chủng Thủy Quân Lục Chiến đã được nâng cấp số nhiều lần, dần dần phát triển tăng trưởng đến cấp lữ đoàn.
Ðến năm 1968 vì nhu cầu chiến trường, TQLC đã được nâng cấp thành Sư đoàn. Tính đến năm 1975 Sư Ðoàn TQLC có 4 Lữ đoàn với 12 Tiểu đoàn tác chiến, 3 Tiểu đoàn Pháo binh, 1 Tiểu đoàn yểm trợ tiếp vận, 1 Tiểu đoàn Quân Y, 1 Tiểu đoàn Truyền Tin, với quân số hơn 11.000 người. Vị Tư lệnh cuối cùng của binh chủng là Thiếu tướng Bùi Thế Lân, đang hiện diện với quan khách và tất cả các chiến hữu TQLC trong đêm nay.
Sau cùng, trong phần giới thiệu binh chủng TQLC và một trong những trận đánh đã đi vào lịch sử, đó là hoạt cảnh hùng tráng chiếm lại Cổ thành Ðinh Công Tráng, Quảng Trị với nhạc phẩm “Cờ Bay”. Chính các anh em TQLC đã diễn xuất rất hào hùng khi chiếm lại cổ thành này, cộng với màn vũ cờ Vàng do một số hậu duệ trình diễn rất công phu, cảm động.
Một hoạt cảnh khác của các thiếu nữ áo dài trắng học trò được các bà các chị trình diễn rất đẹp mắt. Màn “em gái hậu phương” với ca khúc “Có những người anh” có lẽ đã làm cho các anh bùi ngùi cảm động, quay về với những kỷ niệm xa xưa “anh tiền tuyến - em hậu phương”.
Phần hai của Ðêm Ðại Hội là phần văn nghệ, rất phong phú, do hai MC NG Hồ Quang và Mũ Xanh Nguyễn Văn Châu phụ trách rất nhuyễn, cùng với các ca sĩ: Thúy Vân, Anh Tuấn, Vân Anh, Ánh Tuyết, Quang Liêm và Hoàng Tường... đã đóng góp những nhạc phẩm về người lính VNCH rất có ý nghĩa.
Ðặc biệt, trong phần văn nghệ, ca sĩ Lê Thành đã lên sân khấu đóng góp một nhạc phẩm bất hủ là bài “Chuyện Tình Buồn”, lời của nhà thơ mũ xanh Phạm Văn Bình, người Quảng Trị sáng tác, do Phạm Duy phổ nhạc. Có lẽ chuyện tình (đơn côi) của người họ Phạm, xứ Ðông Hà gió Nam đầy cát bụi, đã đi vào tình sử của một cuộc tình cay đắng xót xa mà chỉ những người bạn thân, dân Ðông Hà mới biết rõ về cuộc tình buồn ấy: “...Ngày nhà em pháo nổ, tâm hồn anh nhuốm máu. Ôi nhát chém hư vô, ôi nhát chém hư vô Năm năm rồi đi biệt, đường xưa chưa lối về Trong đìu hiu gió cuốn, nằm chơ vơ gác chuông Năm năm rồi cách biệt, cỏ hoang sân giáo đường Chúa buồn trên thánh giá, mắt nhạt nhòa mưa hoang...”
Quảng Trị hoang tàn, đổ nát, bình địa sau trận huyết chiến “Mùa Hè đỏ lửa 72” đã gắn liền với binh chủng TQLC như thế đó - mất mát, khổ đau, tuyệt tận... e rằng không còn danh từ nào khổ hơn nữa để mà diễn tả về địa danh Quảng Trị. Nhưng người dân Quảng Trị vẫn vươn lên trong cuộc sống ở khắp nơi... và như Lê Thành, như chị Hồng Lê, cựu học sinh của trường Nguyễn Hoàng năm xưa áo trắng sân trường, một thời mộng mơ ấp ủ, trọn đời vẫn mang theo mối tình Quảng Trị thân yêu, dù sống bất cứ nơi nào trên địa cầu này.
Màn cuối cùng, cũng rất có ý nghĩa, đó là hoạt cảnh “Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng” “ánh sáng sẽ lóe lên dưới con đường hầm tăm tối”; đó chính là bình minh trên quê hương VN một ngày không xa.
Sau hết là phần cắt bánh sinh nhật lần thứ 57, mừng sinh nhật Sư Ðoàn TQLC. Cựu TT Bùi Thế Lân đã cắt miếng bánh tiêu biểu ấy với tình đồng đội, tình anh em sống chết có nhau trên chiến trường xưa. Và cũng hy vọng ông sẽ cắt bánh vào năm tới với anh em TQLC trên quê hương thân yêu Việt Nam, khi đất nứơc không còn bóng dáng cộng sản.
Lời kết:
Sự thành công về nhiều mặt của Ðại Hội TQLC-2011 tổ chức tại Dallas đã làm cho nhiều người vui lây. Thế nhưng vui nhất vẫn là ban tổ chức ÐH, vì họ đã làm việc cật lực trong gần một năm qua để có kết quả mỹ mãn như ngày nay. Có người còn cho rằng, anh em “Thuỷ Thần MX” đã mang mùa Thu với gió mát trăng thanh tới DFW sau hơn hai tháng Hè oi bức, nắng cháy da người.

Lão Gà Tre
Hình: Cao Vững

No comments:

Post a Comment